.
Ý niệm lòng mình
Hạnh phúc là biểu thị trạng thái xúc cảm thăng hoa nhất, phản ánh sự hài lòng, mãn nguyện, an thái trong tâm hồn con người khi nhu cầu được thỏa mãn. Tuy vậy, khái niệm này trừu tượng và tương đối, nó liên quan đến ước muốn, nhu cầu và cả kỳ vọng của con người trong hành trình sống của mình.
.
.
-
ThơNhiều người biết ông là nhà văn, chuyên ngành lý luận phê bình; là nhà giáo đã từng hướng dẫn nhiều nghiên cứu sinh làm luận văn, luận án về thơ.....
-
Đau đáu làng nghề…Hồi còn ở phố tôi thường hay tìm kiếm những cơn cớ nhớ quê. Như một buổi sáng nào đó bỗng bắt gặp hàng nón lá được bày bán trong một góc chợ nhỏ tôi chợt nhớ đồi cọ quê nhà đến cồn cào. Bởi những chiếc nón lá trắng muốt kia thường được làm bằng lá cọ, một nguyên liệu có sẵn ở vùng trung du Phú Thọ...
-
Nhớ vị sắn dây quê nhàNhững ngày sau Tết, thời tiết Nam Bộ dần trở nên oi nồng. Một ngày đi học về, con gái tôi sốt cao, rôm sẩy mọc khắp người. Giữa quẩn quanh biết bao công việc không tên chưa biết xử trí ra sao, tôi chợt nhớ đến món bột sắn dây chị gái gởi cho từ quê nhà...
-
Mùa hoa dại miền quêNhững cơn gió xuân nhẹ nhàng lướt qua, đôi lúc lại được điểm tô bởi màu nắng ấm còn vương trên từng cánh hoa dại miền quê. Trong lòng có chút khoan khoái, rung động ở con tim. Vùng trời ký ức tuổi thơ được mở ra và đan xen vào nhau như những mắc xích tự nhiên. Hoa dại mọc hoang nơi bãi bồi, đường mòn cỏ dại, bờ ruộng quanh co… cứ vô tư mọc và hồn nhiên khoe sắc...
-
Mẹ tôiNhà chỉ một mình anh Hai là con trai, mẹ cưng lắm, cưng từ thuở mới lọt lòng. Mấy chị em gái chúng tôi đều quê mùa lem luốc nhưng cậu con trai vàng ròng của mẹ lúc nào cũng bảnh bao tươm tất.....
-
ThơThơ nữ xưa nay luôn đầy nỗi niềm, những người đàn bà làm thơ cứ mãi đi tìm câu trả lời về nỗi truân chuyên và khát vọng về tình yêu, hạnh phúc. Ai cũng hoài mong gửi gắm những vui buồn.....
-
Một ngày của mẹLúc còn nhỏ tôi thấy mẹ lúc nào cũng tranh thủ, tranh thủ tắm giặt, gội đầu, tranh thủ quét dọn, tranh thủ nấu, tranh thủ ăn, tranh thủ về thăm ngoại.....
-
Rì rào tre ơi!Không biết hàng tre sau hè nhà tôi đã có tự khi nào, mà nó đã trở thành nơi lưu giữ rất nhiều những kỷ niệm của tuổi thơ tôi và những đứa trẻ thời ấy. Lưu giữ cả những ký ức làng quê.....
-
ThơNỗi nhớ thương của bao người con đất Quảng tha phương, lăn lộn ở xứ người là tâm trạng chung của những đứa con xa làng, gửi thân nơi đất lạ: "Con nhổ vội phận mình giâm xứ khác/ Nhánh bụi đời chen cỏ mọc từng nơi".....
-
Cuốn album cũDưới những vòm cây của cái quán rộng, giọng hát Khánh Ly lướt xuyên qua lá, ca từ của Trịnh Công Sơn thì chìm nặng xuống. Hưng lắc lắc ly cà phê đá, vấn vương xem ra lạc lõng.....
-
Hạnh ngộ tháng baTháng ba, trên những nhánh xoài khẳng khiu đã bắt đầu hé mắt từng chùm hoa bềnh bồng, khâu lên áo lá những mảnh vàng đầy ngẫu hứng. Hoa li ti níu gió rụng xuống thảm lá khô lẫn vài nhành củi mục.....
-
Từ những điều nhỏ bé…Hồi còn ở trọ mỗi lần chuyển chỗ mới tôi thường nhìn trước ngó sau để sống. Nhìn xem hàng xóm bốn bề xung quanh tính cách thế nào, nết ăn nết ở ra sao? Xem có con đường nào ra chợ ngắn nhất?.....
-
Bóng làngSau những rực rỡ mai đào ngày Tết, những tiếng cười rộn rã niềm vui gặp gỡ mùa xuân; quê lại trở về nhịp sống đời thường trầm mặc như mái đình rêu phong nghìn năm cổ tích.....
-
Thân thương cửa hôngBạn gửi tấm hình nơi bạn sống có ô cửa nho nhỏ cạnh nhà hệt ngày xưa nơi xóm cũ, chợt nghe chênh chao nhớ ô cửa hông bình yên của nhà mình năm nào...
-
ThơCả cuộc đời gắn bó với ngành nông nghiệp, nhà thơ Hà Linh có những cảm nhận rất riêng về cà phê, về nghề muối, về rừng… Trong đó, cà phê đối với ông không chỉ là không gian thư giãn.....
-
Nửa năm…Con Vàng đang nằm sát dưới đất, mắt nhắm nghiền bỗng bật dậy chạy ra ngõ sủa vang một tiếng, rồi chúng im phăng phắc đứng nhìn ra ngoài đường.....
-
Khoảnh khắc rời điNhìn lại những khoảng thời gian quá vãng, tôi luôn cảm thấy biết ơn cuộc đời khi cho mình mạnh mẽ rời bến đỗ an toàn của gia đình để rời đi. Đi đến đâu, đi bao xa, đi để làm gì và đi cùng ai.....
-
Bậu cửa ngóng ra, ngõ nhà ngoái lại…Ngày xưa, "Tháng Giêng là tháng ăn chơi" vì đó là thời gian nông nhàn của cư dân nông nghiệp. Nhưng thời nay, sau những ngày "quy cố hương ăn" Tết, những người dân miền Trung lại tấp nập, hối hả chuẩn bị lên đường trở vào phương Nam, bắt đầu cho một mùa ly hương mới...
-
Chầm chậm những ngày sau TếtNgồi lặng lẽ trong căn phòng, mùi trầm hương mẹ đốt những ngày đầu xuân xông lên vẫn còn rất dễ chịu. Cõi lòng tôi thoáng đãng và bẫng nhẹ tựa như những cơn gió xuân thì. Mẹ bảo, cứ tranh thủ mà ướp hương những dư vị này đi cho tâm thế tĩnh tại để một mai thiên di ở bất cứ phương trời nào cũng luôn cảm thấy quê hương, gia đình và mọi thứ thân thuộc ở bên...
-
Nương chè mùa xuânNhững đợt rét tháng Giêng vẫn tìm về với quê mình để tình tự, rét ấy đủ để điểm thêm sự ấm áp của mùa xuân đang rộn ràng sẻ chia cho mọi người. Trời tháng Giêng chìm nhiều trong những cơn mưa, những cơn mưa phùn rắc bụi ẩm ướt và mát lạnh...
-
Nhuộm đũa vang ngày TếtThêm một cái Tết nữa lại về. Quê tôi, mỗi khi Tết đến xuân về nhà ai cũng làm những đôi đũa vang đỏ thắm. Nhắc đến đũa vang ta sẽ tưởng tượng ra món quý, món ngon chỉ ngày Tết mới có, chẳng ai dùng đũa vang để ăn cơm ngày thường bao giờ...
-
Duyên nợ mùa xuânKhông chơi nhởi gì được chỗ cái lò mổ heo ý mà lũ tôi lục tục kéo sang xin cái bong bóng… Vì sợ bạn cười nên tôi cố tình ẩn chữ "heo" đó. Đừng kinh ngạc, đồ chơi yêu thích của lũ con gái nhà nghèo tụi tui đấy. Là cái bong bóng… đái của con heo, được bóp muối chà sạch, cắm ống đu đủ vào thổi căng rồi cột sợi dây phơi nắng...
-
ThơTrong những ngày xuân, mỗi người một tâm trạng, buồn vui khó tả. Nhà thơ Hồ Sĩ Bình đẫm ướt nỗi mong chờ: "Mưa xuân thấm ướt bờ đê/ Em còn vãn cảnh chùa quê bên cồn/ Ai ngồi với khói hoàng hôn/ Nghe trong lau lách động lòng bãi xa"...
-
Tấm vé sum vầyTháng Chạp ùa về bằng đợt không khí lạnh. Ngoài đồng lúa còn chưa kịp bén rễ, trong chuồng lũ gà con chim chíp nép vào ngực mẹ. Bà Ân giục chồng quây thêm tấm bạt vào chuồng trại cho vật nuôi đỡ rét.....
-
ThơNhà thơ Vũ Trọng Quang luôn khao khát đi tìm cái mới. Ông cho rằng "Thơ là đỉnh cao của ngôn ngữ, một đỉnh cao không dễ với tới được". Thật vậy, những giọng điệu mới lạ xuất hiện trên thi đàn là điều cần thiết.....
-
Tết sớmTôi từng canh hoa Tết rất nhiều năm thất bại, chậu mai thường nở vào Tết dương lịch, hoa hồng, lan nghinh xuân, cẩm tú cầu cũng thường nở trước hoặc sau Tết.....
-
Cây nêu ngày TếtTôi ngồi bên cửa sổ phòng trọ của mình trên phố. Phố xá những ngày cuối năm dòng người vội vã ngược xuôi trên những chuyến xe trở về quê đón Tết.....
-
Kẻ trộm câyTất cả chỉ còn tồn tại trong ký ức của một người cả đời vừa sợ hãi vừa thương nhớ một cánh rừng già, cả đời thương nhớ những khuôn mặt vĩnh viễn không bao giờ xuất hiện tuổi già trên đó. Vì thế ông trở thành một kẻ trộm cây.....
-
Cổng làng đợi những mùa xuânTháng Chạp đang trôi mình về thời khắc giao thừa, lòng người phức cảm bao nỗi niềm, những nỗi niềm ấy hòa vào cảnh sắc phố phường.....
-
ThơTrước biển mỗi người đều có những cảm nhận riêng, mỗi cái nhìn khác nhau tùy theo tâm trạng của mình: "Biển của ngày nắng sớm/ Đôi tay choàng vai áo ngang qua/ Lặng yên ngày tháng năm/ Biển và những nỗi niềm".....
-
Năm nào cũng có hôm nayNhững ngày này, cuộc sống xung quanh bỗng nhiên cấp tập, bận rộn hơn. Để sắp xếp, đắp đổi cho một mùa sum vầy thêm đủ đầy, ai ai cũng phải chạy đua với thời gian.....
-
Đêm ba mươi trong niềm nhớ"Đón xuân này tôi nhớ xuân xưa… hẹn gặp nhau khi pháo giao thừa". Giao thừa là giờ phút trời đất giao hòa, tiễn năm cũ đi qua với những điều được mất, đón năm mới cùng bao sự háo hức chờ trông. Thời khắc này sao thiêng liêng đến diệu kỳ!..
-
Hương gió cuối nămMột lần làm thơ, tôi đã viết: "Gió là gió của không gian không hạn lượng, thời gian dù dài hay ngắn, gió vẫn mang hương đi khắp bốn phương trời".....
-
Mùa xuân ở đâu xaMùa xuân đôi khi chỉ là một niềm vui bé mọn được trao đi, là ánh mắt biết cười của một ai đó khi gả bán được một món đồ ngày Tết.....
-
Lối về tháng Chạp…Không hiểu sao, tôi rất thích cách gọi chân phương nhưng vô cùng trìu mến người ta dành cho tháng cuối cùng của năm âm lịch: tháng Chạp.....
.
.
.
.